Trình Nghiêu trợn mắt, nghi ngờ nhìn Diêm Như Ngọc.
“Sao ta lại cảm thấy ngươi đã thay đổi rồi nhỉ? Trước đây, khi ngươi cướp đoạt của bổn thiếu gia thì vơ vét cho bằng hết, đồ tốt trên người bổn thiếu gia đều bị ngươi cướp sạch...” Nói xong, nghĩ tới gì đó, hắn khiếp sợ nhìn nàng, “Ngươi sẽ không vọng tưởng lấy lòng Tam hoàng tử để trở thành hoàng tử phi gì đó đấy chứ?”
Diêm Như Ngọc vỗ lên đầu Trình Nghiêu một cái “bốp”.
“Ngươi đánh ta làm gì!” Trình Nghiêu hầm hừ, “Bổn thiếu gia nói sai rồi sao? Dựa vào đâu mà ngươi cướp đồ của bổn thiếu gia và Vân Cảnh Hành mà lại không định cướp đồ của Tam hoàng tử? Không công bằng! Tam hoàng tử còn không tuấn tú bằng bổn thiếu gia đâu! Ngay cả Vân Cảnh Hành cũng không bằng!”
Hắn không có ý bảo nàng đi cướp nhưng dù sao thì nàng cũng nên có chút ý định chứ!
Diêm Như Ngọc giơ tay lên, lại là một cái tát mạnh.
“Còn nói lung tung nữa thì ta sẽ rút lưỡi ngươi đấy!” Diêm Như Ngọc trừng mắt nhìn hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT