Vẻ mặt thương tiếc của Diêm Như Ngọc khiến Trình Nghiêu sợ ngây người.
Lời này của nàng có ý gì?
Tiếp tế cho nàng?
Không phải như hắn nghĩ đâu đúng không?
Trình Nghiêu vội vàng kéo ghế đến cạnh Diêm Như Ngọc, hưng phấn hỏi: “Bà cô à, không phải ngươi bắt trói Vân Cảnh Hành rồi đấy chứ? Bây giờ hắn đang ở trong sơn trại của các ngươi sao? Có kêu cha gọi nương không? Sẽ không sợ đến mức đái ra quần chứ?”
Diêm Như Ngọc còn tưởng tên này sẽ đồng tình với Vân Cảnh Hành kia một chút, hoàn toàn không ngờ Trình Nghiêu lại thích thú và hớn hở như vậy.
Quả nhiên là một nhị thế tổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT