Gương mặt Bạc Thượng vẫn vô cảm, như thể lời người khác chẳng ảnh hưởng gì đến hắn. Đôi mắt xám tro vô hồn, nhìn vào kính cửa sổ như thể nhìn một con rối không có linh hồn.
Những ngày qua, hắn đã quen với cuộc sống cô độc, chẳng giao tiếp với ai. Dù có ra ngoài mua đồ cũng chỉ lặng lẽ đặt lên quầy, không nói một lời, có người còn tưởng hắn là người câm.
Bạc Thượng đã quen với việc bị người khác tránh né, và cũng không cảm thấy có gì khác thường. Chỉ cần có thể rời khỏi phòng thí nghiệm, hắn đã mãn nguyện rồi.
Chỉ là… đây là lần đầu tiên, có một con vật nhỏ không hề sợ hắn, thậm chí còn chủ động lại gần.
Ánh mắt sợ hãi và lạnh lùng của loài người từng khiến hắn cảm thấy ghê tởm. Còn động vật thì nhạy cảm, cảm nhận được sức mạnh nguy hiểm từ hắn, nên không con nào dám tới gần.
Con mèo con này là ngoại lệ.
Vì quá nhỏ, nên không cảm nhận được nguy hiểm sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT