Tô Đường chạy theo chỉ dẫn của hệ thống, nhưng chạy được nữa đường thì cảm thấy có gì đó sai sai. Hình như cậu quên mất chuyện gì rồi thì phải?
Trong nhà kho bỏ hoang, nam chính Lạc Thần như một con búp bê rách nằm bẹp trong góc, mặt mũi bầm dập, trông thảm thương không tả nổi.
Chạy thêm một lúc, đầu óc Tô Đường lóe lên, cậu mới nhớ ra mình đã quên mất nam chính. Nhưng so với việc cứu Lạc Uyên, thì nam chính có quan trọng không? Câu trả lời hiển nhiên quá mà, dù có một nghìn hay mười nghìn nam chính cũng không bằng một ngón tay của Lạc Uyên.
Đúng vậy, Tô Đường thiên vị như thế đấy.
Hơn nữa, nam chính là thứ rác rưởi gì chứ, trước đây còn từng lên kế hoạch bắt cóc cậu. Bảo cậu lấy ân báo oán á? Đừng mơ! Nam chính nên cảm thấy may mắn vì cậu lỡ quên hắn, chứ nếu nhớ ra thì đừng nói đến chuyện cứu, có khi cậu còn dùng sức mạnh bất thường của mình đập hắn thêm một trận nữa ấy chứ.
Chạy được một đoạn khá xa, cuối cùng Tô Đường cũng đến gần chỗ Lạc Uyên.
Nhưng khi cậu nhìn thấy Lạc Uyên, thì tên đầu sỏ của đám bắt cóc – tên đại ca với vết sẹo trên mặt – cũng đang đứng gần đó. Hắn cầm một khẩu súng trong tay, chuẩn bị bắn chết Lạc Uyên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play