Tần Phong chiếm được tám ống dược tề liền phân cho Chu Hạo một nửa, Chu Hạo còn ngây ngốc nhìn đồ vật đưa tới trước mắt, trước kia bọn hắn không dám nghĩ tới sẽ sở hữu nhiều dược tề như vậy.
"Làm sao có thể đổi được nhiều như vậy? Dược tề cường hóa không phải giá của chúng rất đắt sao?" Chu Hạo nhịn không được hỏi.
“Đội tuần tra mua được nửa giá.”
“Đội tuần tra thế mà tốt như vậy? Ai, quả nhiên là thực lực chính thức, nếu như sau này chúng ta cũng có thể gia nhập thì tốt rồi!”
"Nếu cậu muốn gia nhập, tự nhiên là có thể!" Tần Phong gật gật đầu, lúc trước Chu Hạo vì chính mình mà chết, sau khi Tần Phong sống lại một đời, tuyệt đối sẽ không bạc đãi huynh đệ của mình.
Tần Phong cẩn thận suy nghĩ một chút, phát hiện công việc kia bản thân đã sớm xin nghỉ để đảm bào thời gian rèn luyện sau khi thức tỉnh.
Chỉ là Tần Phong không có nói cho Chu Hạo mà thôi.
Tần Phong cùng Trần Minh đều là cô nhi, cha mẹ Trần Minh đã chết trong một lần tập kích thú triều trước đây, mỗi tháng có khoảng năm trăm đứa trẻ mồ côi của những anh hùng đã hy sinh.
Còn cha mẹ Tần Phong là ai cũng không biết, liền bị vứt bỏ ở cổng của cô nhi viện.
Bởi vì những đứa nhỏ chính là hi vọng mới của nhân loại, chỉ có thể ở thời điểm năm mười sáu tuổi tiêm vào dược tề thức tỉnh, điều này dẫn đến quá trình nuôi dưỡng đám nhỏ ở cô nhi viện trở thành một trong những điều quan trọng nhất ở trong liên minh Hoa Hạ.
Nhưng những đứa trẻ này muốn có nhiều tiền để tự cường hóa bản thân lại là chuyện không thể nào.
Tần Phong chỉ có thể đi làm để kiếm tiền.
Như vậy cũng không cần phải tìm lý do khác qua loa với Chu Hạo.
"Cũng phải cùng quản lý bên kia báo một tiếng, yên tâm sẽ không để chậm trễ chuyện, tôi đi trước." Tần Phong nói, phất phất tay sau đó chọn một con đường khác để đi.
Chu Hạo nhìn bóng lưng Tần Phong luôn cảm giác anh em này của mình hiện tại đã trầm ổn và bình tĩnh hơn rất nhiều, thật giống như đột nhiên trưởng thành vậy.
Đúng vậy a, hôm nay trải qua nhiều chuyện như thế, tiêm vào dược tề thức tỉnh, vết nứt xuất hiện cùng với hài nhi răng nanh tập kích làm sao lại không thể trường thành?
Tần Phong không biết trong lòng Chu Hạo đang nghĩ gì, nếu biết nhất định sẽ cười khổ một tiếng, chuyện hắn trải qua hôm nay cũng không phải ngắn ngủi một ngày mà là ròng rã mười năm.
Xác định Chu Hạo không đi cùng mình, bước chân Tần Phong cũng chậm lại.
Về phần Trần Minh. . .
Có lẽ lòng người dễ thay đổi, có lẽ sau khi mất đi một người huynh đệ, tình bạn mà Tần Phong muốn có được đã che đi cặp mắt của hắn mới không thấy rõ tên bạch nhãn lang này đi!
“Chờ một chút, Tần Phong, hai cái này cho cậu, mình không dùng đến nhiều như vậy, huống chi tôi chỉ mới giết có hai con, nếu như không phải cậu cứu tôi thì vừa rồi đã chết! tại đây rồi”
Chu Hạo nhét hai ống dược tề trả lại cho Tần Phong.
"Chờ sau khi cậu thức tỉnh tiềm lực dị năng hoặc là cổ võ, lại lần nữa kiếm về cũng không muộn!" Tần Phong đẩy trở lại cho Chu Hạo, những chất thuốc này với hắn mà nói, tác dụng cũng không phải là rất lớn.
Dù sao hắn trời sinh thức tỉnh dị năng, không có toàn bộ cho Chu Hạo, chỉ là vì không muốn làm cho Chu Hạo hoài nghi mà thôi.
Chuyện trùng sinh Tần Phong tự nhiên là không có ý định nói.
"Tốt, anh em, chờ đến lúc tôi thức tỉnh, đừng nói cấp G, cậu muốn dược tề cấp A tôi cũng mua cho cậu!" Chu Hạo vỗ lên ngực nói.
Đương nhiên, cái này chỉ là một chút khoác lác của thiếu niên không chịu trách nhiệm mà thôi
Dược tề cường hóa cấp A, hàng năm chỉ có những người kia mới có mà thôi.
Hai người đang nói chuyện, bên kia một chiếc xe y tế rốt cục cũng kịp thời chạy tới hiện trường cứu giúp những người bị thương, bởi vì Tần Phong hỗ trợ đánh lui hài nhi răng nanh tự nhiên nhận lấy đãi ngộ của anh hùng.
"Không cần, tôi tự mình tới làm là được rồi, các người đi xem những người bị thương nặng khác đi, tôi không sao!" Tần Phong ngăn trở động tác của y tá, lưu loát cầm lên băng gạc tự mình băng bó.
Y tá nhìn động tác của hắn quen thuộc nên gật gật đầu đi đến những nơi khác trên chiến trường cũng không phân tâm khi cứu người.
Mà năng lực giả bên trong căn cứ vốn da dày thịt béo, một chút vết thương nhỏ cũng không tính là gì.
Không có ai biết, kỳ thật đây đều là dị năng của Tần Phong có thể nhanh chóng khép lại vết thương.
Bởi vì chỗ của chiếc xe y tế cũng không tính lớn, Chu Hạo không có theo tới, chờ đến Tần Phong trở lại, cánh tay cùng bắp chân đều quấn lên một tầng băng gạc, Chu Hạo cảm thấy hắn thảm hề hề.
"Tần Phong, cậu hôm nay đúng là đủ xui xẻo!" Chu Hạo không nhịn được cảm thán “Buổi sáng vừa ngã choáng váng đầu óc, hiện tại lại bị hài nhi răng nanh cắn, cậu có cảm thấy nên tìm một quang hệ dị năng giả làm một cái chúc phúc không!”
"Quang hệ dị năng giả tìm được dễ như vậy?" Tần Phong bật cười.
Hắn không hề cảm thấy mình không may, mà ngược lại Tần Phong cảm thấy mình may mắn cực kỳ.
Có bao nhiêu người sau khi chết có thể được trọng sinh trở lại như hắn đây?
"Tốt a, tôi chỉ nói ý kiến của mình thôi!" Chu Hạo cười khổ một cái.
“Phải, đúng rồi, tôi còn có chút việc, cậu về trường học trước đi.”
Tần Phong dừng bước, cũng không cùng đi với Chu Hạo.
“Tần Phong, cậu còn muốn đi làm thêm? Đừng đi, hiện tại chính là thời điểm tốt nhất để thức tỉnh, không nên chậm trễ.”
Lời nói của Chu Hạo khiến cho Tần Phong sững sờ, lúc này hắn mới nhớ tới, thời điểm mình mười năm trước hoàn toàn chính xác có công việc.
Cha mẹ của Chu Hạo hiện vẫn sống khoẻ mạnh, thậm chí còn có một người anh trai, mặc dù tại bên trong căn cứ chỉ có thể coi là người bình thường, nhưng cũng có công việc rất tốt, có thể nuôi dưỡng Chu Hạo.
Thành phố Thừa Dương thuộc vùng Bắc, vừa mới được giải phóng chính là nơi hắn sinh ra, mà không phải bên trong nội thành Thừa Dương mà là bên ngoài vùng ngoại thành, nhìn như bốn phía thông thoáng, công trình kiến trúc san sát cũng không thể nào hoàn toàn che giấu hoàn cảnh sinh tồn ác liệt bên trong.
Bên trong này cũng không đủ đất đai, xung quanh tùy thời còn có đàn thú nhìn chăm chăm, rời xa khu thành thị Thừa Dương năng lực phòng thủ trở nên đơn bạc yếu đi rất nhiều, mạnh nhất cũng chỉ có năng lực giả cấp E.
Tính cả trang bị ổn định không gian, đã lâu không được tu sửa cũng bị hỏng không ít.