Bây giờ đã quen với mấy hành động đụng chạm nhỏ của nàng.
Cơ Hoài Dã uống một ngụm canh, canh có mùi thơm của thịt, thơm mà không tanh, cũng không ngấy, hắn từng nếm thử canh trong tửu lâu lớn ở kinh thành, cũng không ngon bằng món canh này.
Trong bất tri bất giác Cơ Hoài Dã đã uống hai chén lớn.
Khương Dao nấu rất nhiều cơm, lượng đồ ăn cũng rất lớn, bởi vậy tất cả mọi người được ăn một bữa no.
Đồ ăn bị quét sạch bách, mấy người Chu Đại Cẩu hận không thể liếm đĩa, quá ngon, từ trước tới nay bọn họ chưa bao giờ ăn bữa nào ngon như thế.
Sau khi ăn xong, Chu Đại Cẩu nhìn Khương Dao, trưng đôi mắt trông mong nói: “Lão đại, ta có thể làm việc cho ngươi vĩnh viễn không? Ước gì được ăn đồ ăn lão đại nấu mãi….”
Chỉ cần được ăn đồ ăn ngon như thế này, hắn sẵn lòng làm việc cho lão đại cả đời.
Nhưng mà, nhà xí sắp được xây xong rồi….
Khương Dao nghĩ tới sức ăn của Chu Đại Cẩu, cảm thấy bản thân có khả năng không nuôi nổi hắn, vì thế cười từ chối.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play