“Câu này… sao nghe quen thế nhỉ?” Trương Giang cau mày, như vừa nhớ ra điều gì.
An Thần búng tay một cái: “Lửa trại năm lớp 11, chơi ‘nói thật hay dám làm’ ấy. Diệu ca từng nói một câu y như vậy.”
Lưu Tử Huy sững người một lúc, sau đó vỗ tay cười lớn: “Phải rồi! An Thần, trí nhớ ngươi tốt ghê.”
Cậu bất giác nhớ lại dáng vẻ ‘trang bức’ năm đó của Khương Thừa Diệu. Cái kiểu lạnh nhạt mà ngầu lòi ấy, thật khiến người khác vừa ganh tỵ vừa… rung động.
Khương Thừa Diệu và Tùy Dực — rõ ràng khác biệt, vậy mà vẫn giống nhau ở một điểm nào đó.
Cái loại tương phản ấy, lại khiến người ta thấy khó hiểu mà say mê. Nhìn Khương Thừa Diệu đi chậm rãi phía trước, lòng cậu bỗng dưng dậy sóng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT