Bỏ qua yếu tố cảm tình cá nhân, với tư cách là đội trưởng đội bóng rổ kiêm hội trưởng hội học sinh, Cố Thanh Dương hiểu rất rõ — nếu kỹ thuật của Tùy Dực thực sự xuất sắc, thì cậu hoàn toàn nên được đưa vào đội.
Đội bóng của họ không thiếu người chơi, nhưng lại thiếu nhân tố thực sự nổi bật. Mỗi lần bước vào trận chung kết, một khi gặp các đội mạnh như Xuân Nguyên, gần như tất cả đều phải dựa vào một mình anh Khương Thừa Diệu gồng gánh.
Nhất là trận thua năm ngoái trước Xuân Nguyên — không chỉ đội bóng tiếc nuối, mà cả trường Thanh Lễ cũng không cam lòng. Mọi người đều mong năm nay có thể rửa lại mối hận đó.
“Đội bóng của bọn anh thực sự đang thiếu người. Nếu cậu chơi tốt thật, có thể suy nghĩ về việc tham gia cùng bọn anh.” Cố Thanh Dương nhìn về phía Tùy Dực, khẽ nói.
“Đội bóng cần sự ăn ý. Giải đấu cũng sắp bắt đầu rồi, giờ tham gia có hơi muộn quá không?” Tùy Dực bình thản đáp lại.
Về mặt tổng thể, trình độ của Thanh Lễ vẫn mạnh hơn nhiều so với Thanh Viễn. Những năm gần đây cũng thường xuyên giành được quán quân. Có hay không có cậu, về lý mà nói cũng không ảnh hưởng quá lớn.
“Cậu có thể thử trước xem sao.” Cố Thanh Dương dịu giọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT