Trong lớp vẫn còn thiếu người tham gia tiết mục tài năng, cuối cùng Giang Hoài cũng đành viết tên Chu Đình Đình vào.
Thật ra nếu Tùy Dực có thể tham gia thì tốt rồi.
Giờ hắn đã đủ tin tưởng rằng, Tùy Dực kéo đàn cello chắc chắn cũng giỏi như chơi bóng.
Hắn quay đầu nhìn Tùy Dực — cậu ấy đang ngủ, một cánh tay đặt lên trán, ngón tay thon dài trắng trẻo, khóa áo đồng phục kéo lên tận cổ. Trông y như...
"Ê, cậu có thấy Tùy Dực dạo này càng lúc càng giống một người không?" Giang Hoài hỏi Chu Đình Đình.
Chu Đình Đình đáp tỉnh bơ: "Không giống người thì còn giống ma chắc, lớp trưởng."
"...Tớ nói là giống Khương Thừa Diệu!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT