Tầm mắt của ông ấy rời xuống lại nhìn thấy Ô Tố ôm rương làm bằng mây tre ở trong lòng và bộ quần áo mà nàng đang mặc trên người, thế là ông ấy bắt đầu lải nhải.
“Mới sáng sớm, ngươi ôm nhiều đồ như vậy là muốn làm cái gì, còn có bộ đồ mà ngươi đang mặc nữa…”
“Đám cô nương các ngươi thích chưng diện thì cũng có hiểu được, nhưng mà thân là hạ nhân của Tĩnh Vương phủ thì quần áo không thể tùy tiện mặc loạn. Nhìn kiểu dáng trang phục của ngươi thì chính là kiểu dáng của nữ tử quý tộc ở Vân Đô thường mặc, chúng ta không thể mặc được, tránh việc mạo phạm một vị quý nhân nào đó, vậy thì rắc rối lắm.”
“Được rồi, mau đi thay quần áo rồi quay lại đây.”
“Lâm Mộng chắc chưa chết nhỉ, ngươi và nàng ta có mâu thuẫn ồn ào thì cũng không đến mức nói như vậy.” Lục quản sự phất tay về phía của Ô Tố.
Ô Tố lặp lại lời mình nói thêm lần nữa: “Lâm Mộng thật sự đã chết rồi.”
Nhưng nàng vẫn nghe theo mệnh lệnh của Lục quản sự đi thay quần áo rồi quay lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT