Hạ Lâm Hiên nhìn hắn cười cười, thấy người còn không có cử động cũng không hỏi lại, trực tiếp động thủ cõng người lên lưng.
Sau khi đứng lên hắn quay người nhìn Lý Văn Võ đang ngơ ngác mà nói "Đại ca, vậy ta tiền mang em ấy về. Xin huynh yên tâm, ta sẽ chăm sóc tốt cho em ấy!" Giọng điệu trịnh trọng mà hứa.
Lý Văn Võ không phản ứng kịp mà gật gật đầu, Hạ Lâm Hiên cũng hướng hắn gật đầu lại, sau đó mới lên tiếng gọi bà mối và các hương thân một đường náo nhiệt đi lên núi.
Dựa theo tập tục, sau khi phu lang gả đi, người nhà mẹ đẻ không thể đưa tiễn càng không thể đi cùng. Đây là một hình thức xem như từ giờ ca nhi này chính là người của nhà chồng.
Lần đầu tiên gả đi, Lý Văn Bân nằm trên lưng bà mối liên tục quay đầu, nước mắt lưng tròng. Mà lần này có chút khác biệt, trên tấm lưng rắn chắc, dài rộng của nam nhân hắn không biết phải làm thế nào cho tốt.
Trái tim trong lồng ngực đập thình thịch như muốn nhảy ra ngoài.
Nằm trên lưng nam nhân tầm nhìn thoáng đãng hơn, y nhìn thấy ánh mắt sửng sốt của đám người xung quanh đang nhỏ giọng thì thầm đánh giá hai người. Nhưng mà nam nhân đang cõng y giống như một chút cũng không bị ảnh hưởng hay lộ ra vẻ khác thường gì, cánh tay rắn chắc mạnh mẽ, từng bước chân đều vững vàng mà đi, khiến cho y không chút nào cảm giác lung lay bất ổn.
Một đường đi tới trước căn nhà trên núi, lúc được thả xuống Lý Văn Bân mới phát hiện chân mình có chút mềm nhũn.
Hạ Lâm Hiên sau khi thả người xuống cũng cẩn thận mà đỡ lấy, lo lắng hỏi thăm “Không sao chứ?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play