Mà Hạ Lâm Hiên nói cho y nghe “Rất nhiều lạc thú phải tự mình phát hiện, giống như nhiều chuyện không vui cũng phải tự mình trải nghiệm qua, như vậy mới có ý nghĩa. Chúng ta không cần ngăn cản nó, Miễn Chi cũng đừng quá lo lắng, ta vẫn luôn chú ý đến mà.”
Hắn còn nói, cho dù là cười hay khóc đều là thứ quý giá nhất mà mỗi hài tử đều phải trải qua, thiếu một cái đều không được.
Lúc này Lý Văn Bân nghĩ lại vẫn còn chút xúc động.
Trương Hà ngồi bên cạnh cảm thán nói “Miễn Chi, Lâm Hiên, ba ngày trước lý chính đã đến từng nhà kêu người đi ra đắp đê rồi.”
“Nghe mấy lão nhân trong thôn nói năm nay mùa màng không tốt, nhìn trời thì đón năm nay có lẽ sẽ có hạn hán nên mới chuẩn bị nước trong sông để tưới hoa màu. Ta nghĩ thời tiết hiện tại ngày một nóng, trong núi cũng không an toàn, nên mới nói để hai người hiểu, trong lòng cũng rõ ràng thì tốt."
Lý gia trong thôn trên danh nghĩ thì không có ruộng đất thuộc về mình, cho nên mùa màng kém cũng không ảnh hưởng gì tới bọn họ.
Nhưng nếu như xảy ra hạn hán thì khác, ai cũng không tránh khỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT