Nhưng Lý Văn Võ há miệng như muốn nói gì đó, cuối cùng lại nuốt lại lời định nói vào.
Hạ Lâm Hiên vốn rất biết cách quan sát nắm bắt sắc mặt, sao lại không biết suy nghĩ vị đại ca này “Ta muốn để Miễn Chi với Nặc nhi có cuộc sống thoải mái chút, bất quá chỗ này sống cùng lắm chỉ có thể ba bốn năm, chờ sau khi Nặc nhi lớn lên thì vẫn phải xuống núi.”
“Ta thật ra không có việc chỉ, nhưng không muốn cả đời của đứa nhỏ phải theo ta làm một tên thợ săn thì làm sao có tiền đồ gì được. Hiện giờ ta đã là a phụ nó, chỉ cần ta có bản lĩnh chắc chắn sẽ giúp nó giương cánh bay cao.”
“Lâm Hiên, chuyện này…..” 
Lý Văn Bân sửng sốt, trước giờ y chưa từng nghe Hạ Lâm Hiên nói qua chuyện này. 
Y tự mình quyết định gả cho Hạ Lâm Hiên, cũng không hề nghĩ tới chuyện rời khỏi núi. Mà Nặc nhi lại theo y, nên y nghĩ bọn họ sẽ mãi sinh sống trên núi không rời bỏ.
Bất quá, ý định này của Hạ Lâm Hiên lại nói ra tiếng lòng của Lý Văn Võ. Hắn uống một ngụm trà vừa lòng gật đầu nói “Suy nghĩ tương lai của Lâm Hiên rất tốt, so với ta thật sự tốt hơn nhiều.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play