Lý Văn Bân sửng sốt một lúc lây mới lau khô tay rồi kéo nhi tử tới “Sao con lại hỏi như vậy?”
Y nói mà, từ sáng tới giờ tinh thần Nặc nhi nhìn thế nào cũng có gì đó không đúng, ban đầu y còn nghĩ do hôm qua chơi cả ngày nên mệt mỏi mà thôi, không nghĩ là trong lòng đứa nhỏ có tâm sự.
Nặc nhi không chút nghĩ ngợi mà đem lời của Hạ Lâm Hiên ra hỏi.
Khoa tay múa chân một hồi trước mặt a cha, đôi mắt to tròn ngập nước của nhóc nhìn a cha chăm chú, hy vọng a cha có thể nói một lời gì đó để nhóc có thể phản kích a phụ.
Lý Văn Bân hiểu ý nhi tử mình lập tức cảm thấy xấu hổ, không biết nên trả lời như thế nào mới tốt, ngược lại còn cảm thấy xấu hổ cực kỳ, sau đó nghe thấy Nặc nhi giống như tiểu đại nhân mà thở dài một hơi.
“Đây là lại làm sao nữa?” Lý Văn Bân thấy bộ dạng này thì dở khóc dở cười.
Nặc nhi hừ một tiếng, khoa tay múa chân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT