Qua một lúc lâu Lý Văn Bân mới ngừng khóc.
Y tiếp tục nói “Sau khi chân đại ca bị phế thì bệnh nặng một thời gian. Liễu a bá không có tiền chữa bệnh thêm đau lòng đại ca qua không bao lâu cũng ly thế.”
“Huynh không biết, đại ca vốn là người ghét ác như thù, trước khi là người tính tình phóng khonags, nhưng sau chuyện đó huynh ấy liền thay đổi, cả ngày không nói lời nào. Nếu không phải Tín nhi được sinh ra huynh ấy còn chưa thể tỉnh táo lại được.”
Nhưng cho dù như vậy Lý Văn Võ vẫn chịu đả kích lớn, dần dần trở nên trầm mặc mới trở thành người có tính tình như hiện tại.
Lý Văn Bân nghĩ lại liền chua xót, lau nước mắt nói “Hôm nay nếu không phải do uống quá chén huynh ấy sẽ không cùng ta nói mấy lời này…. Từ trước tới giờ huynh ấy chưa từng nói chỉ một lời, đều chôn trong lòng giữ riêng bản thân.”
A phụ a cha cũng đi, chỉ còn lại một mình huynh ấy chịu đựng.
Lý Văn Bân trầm mặc một lúc mới khàn giọng nói “Trong nhà xảy ra chuyện, a phụ liền tự mình xin cắt đứt quan hệ với gia tộc cùng với Lý gia Giang Nam.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT