Hạ Lâm Hiên bỏ tiền đến nhà thuê xe tự nhiên không thể đem người chặn ở ngoài được. Vừa vặn Hạ tam thúc hôm nay cũng có một số việc muốn lên trấn trên nên chỉ thu bọn họ ba văn tiền cùng không thu thêm.
Sau khi tới trấn liền chào tạm biệt với Hạ tam thúc, Hạ Lâm Hiên nhỏ giọng nói với y “Chuyện tiền bạc em không cần lo lắng.”
“Em còn nhớ bàn ghế gấp trong nhà không, ta đem bản vẽ dạy cho thợ mộc trên trấn được năm lượng, hắn trước trả ta ba lượng, hẹn qua nửa tháng để xem có bán được không, nếu như có khách đến mua sẽ trả ta hai lượng còn lại."
Lúc này Lý Văn Bân mới yên tâm, y đã dùng thử qua bàn ghế kia nên biết chúng tốt thế nào, nhất định sẽ có người mua.
Trước tiên bọn họ đi tới huyện nha xử lý hộ tịch, giao đủ hai mươi văn làm phí nên quá trình cũng rất thuận lợi.
Lý Văn Bân đem tên “Hạ Tử Nặc” viết vào hộ tịch, cẩn thận mà cất vào ngực.
Người nhà Vương gia quả nhiên chưa làm hộ tịch cho đứa nhỏ, loại này không nằm trong gia phả cũng không nằm trong hộ tịch nếu như bị đem thành nô lệ mang ra mua bán thì có oan cỡ nào cũng không giải được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT