Lý Văn Bân nghe thế liền nói “Nhà chúng ta không cần ngày ngày ăn thịt, mấy đầu thú rừng đó đều phải giữ lại để bán.”
Hạ Lâm Hiên vươn tay nhéo nhéo mặt y nói “Dã vật đều là Sơn thần gia gia ban tặng, cũng không tốn tiền.”
Cuối cùng còn không quên giơ tay chào tạm biệt với Nặc nhi, rồi mới cầm khảm đao cùng cung tên ra khỏi nhà.
Lý Văn Bân nắm lấy bàn tay nhỏ của con trai nhìn theo bóng lưng hắn đến khi không thấy bóng dáng mới quay vào nhà.
Y cùng Nặc nhi đi dạo một vòng văn nhà mới hiểu rõ được tình cảnh trong nhà có bao nhiêu không xong.
Trừ bỏ nửa lu gạo, mấy cọng rau dại, mấy bó củi ngoài sân cùng mấy tấm da lông động vật ngoài ra không còn thứ gì khác.
Y vậy mới hiểu vì cái gì chỉ mới sau ngày thành hôn đã vội vàng lên núi, trong lòng dâng lên chút lo lằng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT