Y ôm lấy đứa nhỏ vào lòng dỗ dành, vừa lau nước mắt vừa dỗ “Ngoan, đừng khóc, là a cha đây, a cha ở đây.”
Hạ Lâm Hiên nhìn hai cha con như vậy thì đau lòng, nhẹ giọng trấn an “Miễn Chi em cũng đừng khóc, nếu không lát nữa thân thể lại khó chịu.”
Hắn vỗ vỗ nhẹ lưng Lý Văn Bân rồi lại xoa đầu đứa nhỏ, sau đó mới quay đầu nhìn Trương Hà, người còn đang ngỡ ngàng không rõ chuyện gì đang xảy ra “Ca phu, trước tiên chúng ta vào nhà đã, có chuyện gì vào rồi nói.”
Dứt lời, hắn quay người đỡ phu lang mình đi vào nhà chính.
Trong nhà chính cũng không có gì nhiều, chỉ có một cái bàn cũ cùng với hai cái ghế được đặt một bên góc.
Vốn dĩ Hạ Lâm Hiên không muốn để mắt tới nó, chỉ vì hôm qua đãi tiệc không đủ dùng nên mới lấy ra dùng đỡ, hắn còn định hôm nay đem ra ngoài mà chẻ thành củi đốt đây.
Hiện tại chỉ còn cách dùng tạm vậy, hắn đem bàn ghế đều kéo ra, đỡ Lý Văn Bân ngồi xuống sau đó mới nhìn Trương Hà còn đang ở bên ngoài, lại vội vàng bước ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT