Từ trước tới này đều là phu lang lo liệu chuyện nhà, hắn làm sai sao? Chẳng lẽ người này nguyện ý lấy một tên lười về làm phu lang?
Đằng này, y còn không hiểu nguyên nhân vì sao Hạ đại lang phải cưới hắn cho bằng được, còn nguyện ý bỏ ra nhiều tiền như thế.
Hạ Lâm Hiên nhìn dáng vẻ như chim sợ cành còn của y mà bật cười nói “Đừng sợ, ta cũng không có ăn thịt người, lúc này khó lắm mới được lúc nhàn rỗi, ngồi hóng gió tâm sự không được sao.... Mà nói tới thì ta vẫn chưa biết tên của em đâu.”
Hắn ngừng lại một chút, quyết định thú người này xong lo trước lo sau mọi thứ, nhưng ngay đến tên của lão bà nhà mình là gì còn không biết khiến hắn vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười, cho nên lên tiếng giới thiệu bản thân trước.
"Ta gọi Hạ Lâm Hiên, em gọi ta thế nào đều được."
Vẻ mặt Lý Văn Bân lộ ra kinh ngạc, không phải do người này không biết tên y là gì đã cầu thân, chuyện này vốn rất bình thường, y chỉ knh ngạc vì Hạ đại lang là một thợ săn nhưng lại có tên chữ!
Đây là lần đầu tiên y nghe nói người ở thôn này có tên chữ, giống như phu quân trước của y, đều chỉ gọi là Vương gia thứ tử chứ không có tên chữ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT