Về đến nhà, Ngu Tô chú ý thấy Giản Vân Xuyên có chút trầm mặc.
Ngu Tô quan tâm hỏi: “A cha, ngươi làm sao vậy?”
Giản Vân Xuyên vò đầu: “Không có gì, chỉ là đột nhiên phát hiện, mình không giống với người thường.”
Ngu Tô rất nhanh liền hiểu: “Là bởi vì vấn đề linh thạch cùng bạc sao?”
Giản Vân Xuyên gật đầu.
Ngu Tô ngồi xuống nói: “Đây cũng là chuyện không có biện pháp, tu sĩ ở Luyện Khí kỳ không khác người thường gì lớn, nhiều nhất chính là có chút pháp thuật, sống lâu hơn 10-20 năm. Tới Trúc Cơ kỳ, độ thiên kiếp, tẩy tủy phạt kinh, có thể tích cốc mà sống, chỉ cần linh khí trong thiên địa đầy đủ, không ăn không uống cũng có thể sống tới hai trăm năm.”
Kỳ thật điểm này Giản Vân Xuyên sớm nên phát hiện, chỉ là bởi vì sau khi bọn họ Trúc Cơ vẫn không sửa thói quen ngày xưa, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, nên ngủ thì ngủ, sống giống như người thường, chút xíu nữa Giản Vân Xuyên đã quên mình là tu sĩ Trúc Cơ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT