Lục Nghiên đi vào thôn, liền thấy Ngu Tô đứng bên cạnh vọng tháp nhìn hắn.
Hôm nay Ngu Tô cố ý mặc quần áo tương đối long trọng một chút, màu áo tựa sương tuyết mặc trên người hắn lại có vẻ phá lệ ôn hòa, khi ánh mắt nhìn Lục Nghiên, lại trong trẻo lại mềm mại, rơi thẳng vào trong lòng của Lục Nghiên.
Hắn cầm lòng không được nhanh chóng đi về phía Ngu Tô, chuẩn bị dắt tay Ngu Tô, nghe thấy Ngu Mãnh bọn họ ở phía sau cũng đi theo vào.
Ngu Tô duỗi ngón tay ra chuẩn bị đưa tới, lập tức buông ra.
“Ngu Tô ca, lần này chúng ta dọa Mang thôn cùng Đại Kế thôn quá sức, ngươi không nhìn thấy lúc ấy.” Ngu Mãnh hưng phấn đem chuyện phát sinh lúc đó nói cho Ngu Tô nghe.
Ngu Sơn đi bên cạnh hắn mắt sắc thấy động tác nhỏ của Ngu Tô cùng Lục Nghiên, ánh mắt bất thiện của Lục Nghiên khi quay đầu nhìn bọn họ, hắn lập tức ôm bả vai Ngu Mãnh.
“Ngu Tô đại nhân, chúng ta đi nghỉ ngơi chỉnh đốn trước, chút nữa sẽ nói kỹ càng tỉ mỉ với ngài.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT