Bởi vì bị kinh hách, dọc theo đường đi Ngu Chu đều có chút trầm mặc, ngay cả khi bay lên bầu trời cũng không làm hắn khôi phục tâm tình.
Trở lại Ngu thôn, Ngu Tô lo lắng buổi tối hắn gặp ác mộng, cố ý niệm cho hắn một đoạn thanh tâm quyết, bảo hắn đi nghỉ ngơi trước.
Ban đầu Ngu Chu là hài tử có chút tự bế, mấy năm nay rốt cuộc từ trong tự bế đi ra, Ngu Tô sợ chuyện này lưu lại cho hắn bóng ma tâm lý.
Cũng may tiểu gia hỏa nghỉ ngơi trong chốc lát liền khôi phục tinh thần.
“Sợ hãi? Về sau còn muốn đi ra ngoài không?” Ngu Tô vuốt trán hắn hỏi.
Ngu Chu do dự một chút, “Muốn!”
Ngu Tô tán thưởng mà nhìn hắn: “Không tồi, lá gan vẫn còn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT