Lục Nghiên nghĩ đi tìm Ngu Mãnh thỉnh giáo phương pháp dỗ hắn vui vẻ, đây là việc Ngu Tô không nghĩ tới. Bất quá, phương thức đưa hoa này dùng cho bọn họ tuy rằng rất kỳ quái, nhưng không thể không nói, tâm tình của hắn quả thật bởi vì chuyện này mà vui vẻ lên nhiều.
Cho nên hắn cũng không ném hoa của Lục Nghiên đi, chỉ huy Lục Nghiên tìm một cái bình gốm, rửa sạch sẽ, sau đó đem hoa cắm vào.
Hắn không học qua cắm hoa, chỉ là bằng cảm giác đại khái cắm nhìn đẹp là được, đặt ở trong phòng, còn thừa liền đưa cho Ngu Quỳ, để nàng đưa cho các đồng bạn của nàng.
Ngu Chu cùng Ngu Kế giúp đỡ nàng ôm hoa đi ra ngoài.
Lục Nghiên nhìn thoáng qua sau đó thu hồi ánh mắt, tầm mắt dừng trên bình hoa ở trong phòng, đột nhiên hiểu chút gì đó.
Ngu Tô không chán ghét hắn đưa hoa.
Ngu Tô thấy hắn nhìn chằm chằm bình hoa, ho nhẹ một tiếng nói: “Chỉ là không muốn lãng phí tâm ý của ngươi, chỉ một lần này không có lần sau.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT