“Cho nên bọn họ cố ý dẫn chúng ta đi tấn công rừng rậm Man tộc, chính là vì để Đại Vu Man tộc đồng ý liên hợp các bộ lạc tấn công chúng ta?”  
“Ân.”    
“……”
Ngu Tô trầm tư trong chốc lát, nói: “Nói như vậy, trước kia chúng ta suy đoán sai lầm, cũng không phải là Đại Vu Man tộc hạ lệnh tới cướp lương thực chúng ta, mà là Man Hổ bộ cùng mấy người bộ lạc này tự ý chủ trương. Ngươi có hỏi bọn hắn, vì sao cướp lương thực không?”
Lục Nghiên: “Nói là lương thực khan hiếm, vốn dĩ bọn họ ở phía nam rừng rậm gieo trồng một ít lương thực, nhưng năm nay lương thực bọn họ bị một đám quái vật đạp hư, những con quái vật đó còn thường xuyên tới quấy rầy, bọn họ còn phải thường xuyên cùng những con quái vật đó chiến đấu.”
“Quái vật? quái vật gì.” Ngu Tô hỏi.
“Nói là một loại quái vật hoạt động ở hoang mạc (sa mạc), lực công kích rất mạnh, ăn thịt người. Người Man tộc ăn không ít mệt trên tay những con quái vật đó, đặc biệt là năm nay, rất nhiều chiến sĩ đều bởi vì cùng những con quái vật đó chiến đấu mà chết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play