Đến giờ, Thưởng Nam leo lên giường, bên ngoài tiếng sấm đã ngừng. Ban đầu cậu nghĩ trời sẽ mưa nhưng sau vài tiếng sấm thì tất cả lại im bặt.
Sau lưng vang lên tiếng động, Thưởng Nam trở mình trên giường, vừa quay người đã đụng ngay vào gương mặt phóng đại của Ninh Ức—cậu ấy đang ngồi xổm trước giường nhìn chằm chằm vào cậu.
Thanh niên nhếch khóe môi: "Nói hai tháng là hai tháng, không dư một ngày, không hổ danh nhà khoa học."
Nếu không phải vì giọng điệu có chút mỉa mai, Thưởng Nam đã tưởng cậu ấy đang khen mình thật.
"Em đợi chút." Thưởng Nam vỗ vỗ vai Ninh Ức rồi cậu xuống giường, cúi người kéo túi hành lý từ dưới gầm giường ra, lục lọi một lúc rồi lấy ra một chiếc hộp đựng nhẫn.
Thưởng Nam đưa chiếc hộp cho Ninh Ức, sau đó nhanh chóng trèo lại lên giường, ngồi xếp bằng nói: "Nhẫn này là anh tự làm đó, dùng vật liệu từ thiên thạch, tặng em đó."
Ninh Ức ngồi bệt dưới đất nhìn Thưởng Nam một lúc rồi mới mở hộp ra. Thiên thạch có màu xám đậm, vì thế chiếc nhẫn cũng vậy, nhưng bề mặt được mài nhẵn, không còn chút thô ráp nào, trông không khác gì một loại khoáng vật quý hiếm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT