Nước dùng để rửa mặt lần này có mùi còn nồng hơn trước, không hẳn là thối, mà là một thứ mùi hăng hắc, cay xộc đến mức khiến Thưởng Nam không thể mở to mắt.
Cậu qua loa chà xát toàn thân một lượt, mùi hăng ấy theo hơi thở chui vào khí quản khiến Thưởng Nam ho sặc sụa đến chảy cả nước mắt.
Chỉ khi ngồi xuống bồn cầu, Thưởng Nam mới có thể mặc quần tử tế. Khi mắt cá chân lộ ra, qua lớp nước mắt nhòe nhoẹt, cậu trông thấy những vệt xanh tím đã bò lên tận giữa bắp chân, trông chẳng khác nào những vết nứt trên đá.
Con người ở thế giới này bất lực trước điều đó, dù có làm hết mọi thứ thì cậu vẫn là con người nên cũng không thể tránh khỏi ảnh hưởng của bức xạ, nhưng cậu không ngờ rằng quá trình này lại diễn ra nhanh đến vậy.
[14: Vì trước đó cậu đã tiếp xúc gần với các tảng đá, nếu cơ thể cậu hoàn toàn không có vấn đề gì thì đài thiên văn đã chẳng để cậu rời đi. Cậu ở lại đó cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa, chi bằng để cậu ra ngoài, dành chút thời gian cuối cùng để từ biệt gia đình, bạn bè. Chẳng phải con người vẫn thường làm vậy vào những giây phút sau cuối sao?]
“Thời gian cuối cùng?!” Thưởng Nam sững sờ đến quên cả kéo khóa quần, cậu cúi đầu nhìn xuống lồng ngực mình: “Tiến triển không thể nhanh đến mức đó chứ.”
[14: Khoảng một tháng.]

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play