Bên trong căn nhà không đáng yêu như vẻ ngoài, toàn bộ nội thất đều làm từ thép trần, từ bàn ghế đến ghế đẩu, tất cả đều lấp lánh ánh kim loại. Trên chiếc bàn dài trong phòng khách thậm chí còn có vài phần thân trên của robot, đầu máy móc đã được gắn lên.
Sau khi Thưởng Nam ngồi xuống, một khung thép thuần túy bật ra từ tường, vươn các ngón tay bằng kim loại rót hai ly sữa nóng trong bếp rồi mang đến trước mặt cậu. Khi phát hiện Thùy Nhĩ là robot, nó lập tức thu lại một ly, đặt về chỗ cũ, rồi lấy một nắm pin đưa cho Thùy Nhĩ.
Paudy vẫy tay: “Uống đi uống đi, ăn đi ăn đi.”
Bên ngoài lạnh thấu xương, sau khi uống nửa ly sữa, Thưởng Nam cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, lúc này cậu nhìn quanh một vòng rồi nói: “Anh tôi bảo tôi đến tìm ông.”
“Thưởng Kiến Thu?” Paudy gọi cánh tay máy đến chỗ mình rồi lục lọi dưới bàn trà, lấy ra một cái giũa và bắt đầu... dũa móng tay cho cánh tay máy.
“Vâng.”
“Cậu về nói với nó, tôi không làm mấy chuyện chọn phe phái, cũng không giao ra công nghệ cốt lõi.” Paudy vừa nói, hai bên má vừa phập phồng. Ông ta đã quá già đến mức miệng cũng hóp lại vì chẳng còn mấy cái răng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play