Thưởng Nam đặt hai tay lên đầu gối, viên đá nhắm chuẩn xác bắn trúng điểm cao nhất trên xương mày của cậu, thậm chí cả lông mày cũng bị nhuộm máu, bây giờ được bôi thuốc lên trông lại càng thêm thảm hại hơn.
Cậu mím môi rồi khẽ nói: “Không phải anh đã trả đũa rồi sao?”
“Cảm thấy vẫn chưa đủ.”
Muốn một con quái vật thấy đủ thì thằng nhóc kia chỉ có thể lấy cái chết để chuộc tội, không những thế còn phải chết một cách thảm khốc mới được.
“Thôi đi” Thưởng Nam ôm bụng nói: “Em còn trẻ, hồi phục nhanh lắm, em đói rồi, em muốn ăn gì đó.”
Trẻ con cũng giống như động vật nhỏ, nhất là những đứa chưa được dạy dỗ đàng hoàng. Nếu lớn lên trong một gia đình “nguyên thủy hóa” như vậy thì lại càng giống động vật hơn.
Trần Huyền không nói tiếp nữa, anh đứng dậy, nắm lấy tay Thưởng Nam rồi dắt cậu về phòng riêng để ăn cơm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT