"Cậu tên gì?"
"Ngu Tri Bạch."
Một bác sĩ trẻ quay trở lại phòng bệnh rồi nhanh chóng trở ra: "Thầy ơi, cậu ta nói đúng."
Thế là họ cho Ngu Tri Bạch vào.
Ngu Tri Bạch đẩy cánh cửa phòng bệnh đang khép hờ ra, khoảnh khắc nhìn thấy Thưởng Nam, trong lồng ngực cậu ấy bùng lên một cơn đau nhói.
Từ vài năm trước tim của cậu ấy đã hoàn toàn ngừng đập, đáng lý ra cậu ấy không nên cảm thấy đau lòng mới đúng.
Thưởng Nam dường như gầy đi một chút, đôi mắt càng trông to và long lanh hơn. Tóc của cậu bù xù, chĩa ra khắp nơi, khi nhìn thấy Ngu Tri Bạch, đôi mắt cậu ánh lên sự vui mừng rõ rệt.
"Cậu đến rồi? Mình đói quá." Thưởng Nam dựa vào đầu giường, tay trái cậu vẫn đang truyền nước, còn tay phải cầm điện thoại trả lời tin nhắn, có rất nhiều tin nhắn của thầy cô, bạn bè và anh chị em gửi đến cho cậu.
Bị nhốt trong nhà kho gần bốn ngày, trong suốt thời gian đó, Thưởng Nam chỉ uống được chút nước. Khi đưa đến bệnh viện, cậu đã được truyền dịch để duy trì sức lực nhưng con người là con người thì phải ăn uống bằng miệng mới cảm thỏa mãn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play