Thu đi đông đến, tuyết tan, mùa xuân lại về như hẹn trước.
Long Hân lao vút qua khu rừng, lúc này cô ấy đang đuổi theo một con thỏ: "Mẹ nó, đứng lại cho bà!"
Con thỏ nhảy phắt lên cây, dùng hai tay quăng quả xuống đầu cô: "Dạo này ngươi nóng tính quá rồi đấy!"
Long Hân ngồi phịch xuống đất, rút đôi cánh bị đè ra sau mông ra: "Ta muốn rời khỏi nơi này." Cô ấy thẳng thừng nói.
Con thỏ ngồi trên nhánh cây thắc mắc hỏi: "Vì sao?"
Long Hân lấy móng vuốt gãi bụng: "Trước đây ta thấy sống ở nhà rất vui, hòa hợp với mọi người, nhưng bây giờ càng ngày ta càng không chịu nổi. Chúng nó tè xong còn liếm lẫn nhau, ta không thích ngủ chung với những con cùng loài mà ta không quen, càng không thích dính máu con mồi hay nước dãi của đồng loại lên người. Ta lúc nào cũng bị hôi, mỗi ngày đều phải tắm, thế mà còn bị cười nhạo…" Long Hân không ngừng phàn nàn, thao thao bất tuyệt.
"…Ngươi có bao giờ nghĩ rằng không phải chúng nó kỳ lạ, mà là chính ngươi không bình thường không?" Con thỏ giật giật bộ lông trên má: "Ngươi phải biết, động vật như chúng ta vốn thế mà, ôm nhau liếm láp, một hai năm không tắm, trên người đầy bọ chét. Nhìn lại ngươi đi, ngươi còn cài hoa lên đầu nữa, có con ác long nào như ngươi không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play