Trở lại hang động, Long Ngọc ném phiến giáp xuống chân Thưởng Nam, giọng nói của cậu ấy trầm thấp, như băng giá vừa tan ra lại tiếp tục đông kết chậm rãi: "Mang theo nó, trên đường đi sẽ an toàn hơn. Trời tối đi không an toàn, các người nên đi ngay bây giờ, đến bờ sông rồi đi thuyền sẽ nhanh hơn."
Thưởng Nam còn chưa kịp phản ứng, cậu cúi đầu nhìn mảnh giáp dưới chân—rõ ràng là của Long Ngọc, màu sắc của nó đậm hơn, kích thước cũng lớn hơn so với của những người khác: "Long Ngọc, cậu…"
Lời nói đầy mỉa mai của con thỏ khi nãy lại vang lên trong đầu Long Ngọc.
"Đáng tiếc là người ta căn bản không muốn ở lại."
Đôi mắt đỏ sẫm của Long Ngọc lạnh lùng lướt qua khuôn mặt Thưởng Nam: "Cậu không đi, nếu bước vào trung tâm lãnh địa của bọn tôi, bọn chúng sẽ truy sát cậu."
Ánh mắt Long Ngọc khiến Thưởng Nam bất giác khựng lại—đã rất lâu rồi, Long Ngọc không nhìn cậu như vậy.
Mảnh vảy dưới chân vẫn chưa được nhặt lên thì Thưởng Thu đã nhanh chóng chộp lấy nó, thậm chí còn kéo mạnh Thưởng Nam theo: “Long Ngọc, cảm ơn cậu. Sau này có cơ hội... chúng ta sẽ gặp lại.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT