[Ơ? Đại sư đang làm ảo thuật sao? Lửa lớn như thế mà không cháy một sợi tóc nào…]
[Không hiểu? Vậy là cháy hay chưa?]
[Thế là xong rồi à? Tiếng sấm to mà mưa nhỏ, không phải nói là trừng trị kẻ ác sao? Đến lông cũng chưa cháy hết.]
[Buồn cười thật, vừa nãy bao nhiêu thánh mẫu nói là tàn nhẫn, bây giờ không hề đốt cháy, lại bảo là ra tay quá nhẹ. Dù sao cũng là các người, quản nhiều thật đấy.]
Tuy nhiên, trong mắt họ, Bạch Lê vẫn hoàn toàn nguyên vẹn. Nhưng trong mắt Tần Nhan Kim, Đồng Châu Châu và Tiêu Khả, hình ảnh của Bạch Lê lúc này còn đáng sợ hơn cả Đồng Châu Châu, khiến Tiêu Khả dù là một con quỷ, cũng cảm thấy lạnh sống lưng. Nó sợ hãi co rúm lại như một con mèo nhỏ, rón rén nép sau lưng Đồng Châu Châu.
Nó thì thầm hỏi: “Vậy, đại sư nói tôi may mắn là chỉ chỉ cái này hả?”
Đồng Châu Châu nhìn chằm chằm vào màn hình với vẻ mặt điềm tĩnh, nhếch khóe miệng lên, nở một nụ cười ghê rợn: “Có lẽ là như thế!”
Tiêu Khả lập tức rùng mình, cảm thấy may mắn vì mình đã chết, và là cái chết không đau đớn.
Trong phòng livestream.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play