Nhã Nhã sờ trán anh, lẩm bẩm: “Lạ thật, không sốt mà, sao lại nói mấy lời kỳ quặc thế? Chú út của anh không phải đã qua đời rồi sao? Sao anh lại không tôn trọng người đã khuất như thế?”
Cô bực mình đánh nhẹ anh một cái: "Sau này không được nói như vậy nữa.”
Bạch Dương vội vàng nắm lấy tay cô, thần bínói: “Đại sư Tần bảo rằng chú út vẫn luôn lo lắng cho anh. Dù đã mất, chú vẫn để lại một chút chấp niệm với anh. Ấy, vợ ơi, sao em khóc rồi? Đừng sợ, chú út rất tốt với anh, sẽ không làm hại chúng ta đâu...”
Thấy mắt Nhã Nhã đỏ hoe như sắp khóc, anh vội vàng nhẹ nhàng dỗ dành.
“Không, em không sợ chú út. Em chỉ cảm thấy chú là người rất tốt, vậy mà lại qua đời...”
Có lẽ do đang mang thai, người phụ nữ vốn kiên cường và bướng bỉnh này không chịu nỗi những câu chuyện cảm động như vậy.
“Yên tâm đi, chú út đã đầu thai rồi. Bây giờ chắc chắn chú đang sống rất tốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play