Một lúc sau, Khâu Dương Viễn không ngồi lâu mà vẫy tay về phía Dư Tuấn Dật.
Dư Tuấn Dật theo kế hoạch ban đầu, mạnh dạn gửi một nụ hôn gió, sau đó hắn thấy người phụ nữ họ Tô mặt đầy kinh ngạc và ghê tởm, ngay lập tức tức giận hắt tách cà phê vào mặt Khâu Dương Viễn.
Sau khi làm xong, cô ta vác túi xách bỏ đi.
Khâu Dương Viễn lau mặt, mỉm cười với Dư Tuấn Dật, vẻ mặt đầy sự quyến rũ, im lặng nói theo khẩu hình miệng: “Xong rồi!”
Dư Tuấn Dật nghiến răng, mặc dù không biết tên Khâu Dương Viễn đã nói gì khiến cô Tô tức giận như vậy, nhưng ít nhất mọi chuyện cũng đã xong, coi như không uổng công đi một chuyến.
Tuy nhiên, nụ cười trên môi hắn chưa kịp nở thì điện thoại đã reo lên.
Là mẹ của Khâu Dương Viễn.
Hắn biết chắc là cô Tô đã tố cáo, nếu không dì Tịch đâu có gọi nhanh như vậy.
Dư Tuấn Dật trừng mắt nhìn Khâu Dương Viễn đang đi về phía này, bất đắc dĩ nhấc máy.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play