Gọi xong, Diệp Vãn Vãn đeo kính râm, nghĩ tới lời nói của Thư Tâm, cô hơi để tâm.
Nhóm người này… Rốt cuộc là ai? Chẳng lẽ không phải người trong giới giải trí?
Cô lại quay lại nhìn họ.
Diệp Vãn Vãn thấy hai chàng trai bị nhiều fans vây quanh nhất, có vẻ hai người này là “thành thần” và “tâm thần” mà fans vừa la hét chói tai?
Rõ ràng hai người họ cao hơn những người khác, người có vẻ ít tuổi hơn cũng khoảng 1m8, người đàn ông đi cuối độ cũng phải 1m85.
Chàng trai đó mặc đồng phục của đội, những người khác mặc vào thì giống như thiếu niên trẻ trung đầy sức sống, còn người kia mặc vào thì không khác gì một cán bộ kỳ cựu.
Anh vừa xoa cổ vừa đi chậm rì rì phía sau đồng đội.
Vẻ mặt lạnh lùng, đường nét trên khuôn mặt lại rất sắc bén, cho dù anh chẳng làm gì cũng khiến người ta cảm thấy ngột ngạt.
Vì vậy dù có nhiều fans cỡ nào anh cũng chẳng sợ bị vây quanh, không có người hâm mộ nào dám đứng gần anh trong bán kính nửa mét, chỉ có thể cầm bảng điện tử nhìn từ xa.
Diệp Vãn Vãn nhìn cảnh này thì cảm thấy hơi mới mẻ.
Thưởng thức soái ca là một niềm vui lớn trong đời cô, huống chi chàng trai này có khuôn mặt dáng người khí chất đều hấp dẫn của cô, khiến cô muốn thưởng thức anh nhiều hơn một chút.
Cô đứng cách họ khoảng 20m, cô vắt chân ngồi trên hành lý, tay bám vào tay cầm hành lý, nghiêng đầu nhìn họ.
Mà lúc này, chàng trai dường như nhận ra điều gì đó, quay đầu nhìn cô.
Giữa dòng người hỗn loạn, cô lại lặng lẽ ngồi đó.
Đôi chân dài trắng nõn lộ ở ra, mặc một cái áo thun đơn giản, đầu đội mũ lưỡi trai, trên mặt đeo một cặp kính râm lớn che gần hết khuôn mặt.
Trang điểm rất bình thường, nhưng anh vẫn nhận ra cô.
Đôi mắt lạnh lùng như hồ nước đóng băng lại lén ngóng nhìn thân hình mảnh khảnh của một thiếu nữ, đáy mắt nổi lên gợn sóng nhỏ, ngay cả bước chân cũng dừng lại.
Thân thể Diệp Vãn Vãn cứng đờ, đương nhiên cô cũng chú ý tới ánh mắt của chàng trai đang nhìn về phía mình.
Hơn nữa, cô luôn có cảm giác ánh mắt kia nhìn xuyên qua cặp kính râm mỏng, giống như nhìn thẳng vào cô.
Cô bị lộ rồi?
Diệp Vãn Vãn sờ mặt, nhận ra lúc nãy cô kéo khẩu trang xuống cằm, chưa đeo lại.
Xong đời rồi, chắc chắn là bị nhận ra rồi…
Cô hơi khó chịu vì sự bất cẩn của bản thân, vội vàng cải trang kín mít, hạ chiếc mũ lưỡi trai xuống thấp, gạt đi sự tò mò trong lòng. Cô không dám xem tiếp nữa, vội vàng kéo hành lý rời đi. - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T - Y - T
Người đàn ông nhìn bóng dáng cô một lúc lâu.
Mặc dù chiếc kính râm kia đã che hết nửa khuôn mặt của cô, nhưng cô vẫn có gì đó rất nổi bật, sợ là giữa muôn vàn người anh vẫn có thể nhận ra cô.
“Anh Trầm sao vậy?” Đồng đội đi đằng trước thấy anh dừng lại thì dừng lại theo anh.
“Không sao.” Người đàn ông thu hồi ánh mắt, lại đi thêm một bước, giọng nói lạnh lùng lãnh đạm: “Đi thôi.”
Màn đêm dày đặc bên ngoài cửa sổ, ngôi sao sáng lập lòe, anh vô thức liếc nhìn đồng hồ.
Mở điện thoại di động, màn hình hiện lên một tấm poster, mộ cô gái mặc đồng phục nằm ở hành lang. Cô hơi nghiêng đầu, để lộ nửa khuôn mặt xinh đẹp.
Cô gái xinh đẹp trong tấm poster là Diệp Vãn Vãn.
Điện thoại di động hiện ra thời gian—
Tối.
11:29.
Người đàn ông nhìn con số hiện trên màn hình, cười híp mắt.
Anh nhớ rõ những thông tin trong tư liệu, Diệp Vãn Vãn, sinh nhật cô vào ngày 29 tháng 11.
Diệp Vãn Vãn vừa ngồi trên xe, Thư Tâm giúp cô cởi bỏ lớp ngụy trang.
Sau khi tháo kính râm ra, đôi mắt xinh đẹp tựa như thạch anh đen lộ ra.
Đôi mắt cô rất thông minh, ánh mắt trong sáng không giống như người đã lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm, ngược lại còn giống như cô gái nhỏ ngây thơ như tờ giấy trắng.
Thư Tâm biết cô còn có thể giữ được một phần hồn nhiên này, đương nhiên cũng liên quan rất nhiều đến trình độ và bối cảnh đằng sau Diệp Vãn Vãn.
Diệp Vãn Vãn có gia cảnh tốt, vì thế cô không cần phải khiến bản thân bị ấm ức để có được tài nguyên như những nghệ sĩ khác, phải làm một số việc mờ ám. Cô cũng không cần phải dính vào một số scandal, tranh cãi đến mức ngươi sống ta chết.
Mặc dù cô đã bước chân vào giới giải trí, nhưng xét về bản chất, cô không giống những người khác.
Với điều kiện bẩm sinh này, đương nhiên sẽ có hâm mộ có ghen ghét.
Có người liều mạng hãm hại cô, cũng có người can tâm tình nguyện bảo vệ cô.
Mà Thư Tâm chính là người thuộc vế sau.
“Vãn Vãn, nhà mới của cậu đã chuẩn bị xong rồi, nhưng đồ đạc vẫn chưa chuyển tới, cậu nghĩ tối nay sẽ đi đâu?” Thư Tâm hỏi cô.
Diệp Vãn Vãn nhíu mày, nói thẳng: “Tới nhà mới đi.” ( truyện trên app t.y.t )
Cô không biết tại sao lại bị lộ địa chỉ nhà cũ, đám phóng viên paparazzi cứ ngồi xổm trước cửa nhà suốt ngày, cô không muốn trở về căn nhà cũ đó.
Nhà mới cách sân bay không xa, chỉ mất khoảng nửa tiếng đi xe.
Diệp Vãn Vãn cầm điện thoại lướt xem Weibo, trong lòng cô vẫn suy nghĩ đến nhóm người vừa rồi, cô muốn lên mạng xem có tin tức gì về nhóm nam mới ra mắt không.
Diệp Vãn Vãn nhíu mày, nói thẳng: “Tới nhà mới đi.”
Cô không biết tại sao lại bị lộ địa chỉ nhà cũ, đám phóng viên paparazzi cứ ngồi xổm trước cửa nhà suốt ngày, cô không muốn trở về căn nhà cũ đó.
Nhà mới cách sân bay không xa, chỉ mất khoảng nửa tiếng đi xe.
Diệp Vãn Vãn cầm điện thoại lướt xem Weibo, trong lòng cô vẫn suy nghĩ đến nhóm người vừa rồi, cô muốn lên mạng xem có tin tức gì về nhóm nam mới ra mắt không.