Nghe đến hai chữ "thổ phỉ", Lâm Phong khẽ rụt người lại. Nàng cắn nhẹ môi dưới, đuôi mày phảng phất vẻ sầu lo không thể tan biến, ngập ngừng nói: “Nhưng… thổ phỉ đông người, mà số lượng võ giả thì chưa rõ. Lang quân hà tất phải mạo hiểm như vậy? Chi bằng thừa đêm xuống núi, sáng mai rồi tính?”
Lang quân trước mặt thực sự quá trẻ.
Nhìn vẻ ngoài, nhiều lắm cũng chỉ hơn nàng hai tuổi.
Vị còn lại tuy trông có lớn hơn, nhưng nhìn kỹ thì cũng vẫn còn nét ngây thơ, rõ ràng chưa tới tuổi đội mũ (trưởng thành), chỉ là một thiếu niên lang trẻ tuổi nhà giàu.
Trước đó Lâm Phong núp trong rương, lỗ hổng quá nhỏ, tầm nhìn rất hạn chế, chỉ thấy được đôi ba hình ảnh, nhưng cũng biết rõ đám hộ vệ đều bị thương. Hai vị lang quân này nhờ vào việc đánh bất ngờ nên mới chiếm được ưu thế.
Đặt họ cạnh đám thổ phỉ hung hãn kia, chẳng khác nào hai con thỏ yếu ớt giữa một bầy chó săn, dữ dằn, háu đói, nhìn tình cảnh này mà lòng nàng cũng thấy căng thẳng thay cho họ.
Thẩm Đường không phủ nhận ngay, chỉ hỏi lại: “Vì sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play