Phía sau viện, trong chuồng ngựa.
Cộng Thúc Võ phải thay nước đến ba lần mới tắm sạch được cho con chiến mã yêu quý của mình, rồi dùng khăn mềm lau khô những giọt nước còn đọng lại, sau đó cẩn thận khoác lại bộ giáp ngựa đẹp đẽ tinh xảo cho nó. Hắn vuốt ve bộ bờm của con ngựa, nói: “Trở về đi, đợi khi nào rảnh rỗi ta sẽ gọi ngươi ra cho chạy thỏa thích.”
Chú ngựa ngoan ngoãn cọ đầu vào lòng bàn tay hắn.
Cộng Thúc Võ mỉm cười: “Chắc chắn sẽ không thất hứa.”
Con ngựa yêu quý luyến tiếc rồi hóa thành luồng Võ khí, trở về Hổ phù.
Nhìn bãi chiến trường lộn xộn dưới chân, Cộng Thúc Võ nhớ lại sân luyện võ của nhà họ Cung, nhớ đến doanh trại quân đội, nhớ đến mình của một năm trước, khi còn có thể xông pha giết giặc, cùng những chiến hữu lao vào trận mạc. Giờ đây, hắn chỉ còn có thể ẩn thân, trốn tránh dưới một gương mặt mà ngay cả bản thân cũng thấy xa lạ, không còn được tự do hành động.
Chú ngựa yêu của hắn không thoải mái, mà hắn cũng không thoải mái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play