“Tọa chủ*, tiểu hữu này là…”
(*Trong bối cảnh lịch sử, đặc biệt là thời khoa cử Trung Quốc, tọa chủ chỉ người chủ trì kỳ thi hoặc thầy giáo, người có trách nhiệm tiến cử, bảo trợ và chịu trách nhiệm về các môn sinh của mình.)
Quận thủ cố gắng nở một nụ cười gượng gạo.
Dù bây giờ đã khác xưa, nhưng khi thấy vị tọa chủ từng quyền uy này, hai chân hắn ta vẫn run rẩy không ngừng, miệng khô khốc, tim đập loạn nhịp.
Vị khách được gọi là "tọa chủ" theo ánh mắt của quận thủ mà nhìn sang A Yến. Trong đáy mắt ông ấy hiện lên vài phần dịu dàng, đôi tay to thô ráp xoa nhẹ lên đầu cậu bé, giọng nói trầm ấm: “Nhũ danh của thằng bé là A Yến.”
Nghe lão sư gọi mình, A Yến ngẩng đầu khỏi đĩa bánh ngọt, chớp mắt vài cái, ngơ ngác nhìn lão sư, dường như đang hỏi vì sao lại gọi cậu. Vị lão giả cười, chỉ về phía quận thủ, trả lời: “Không phải gọi con, là sư huynh của con tò mò thôi.”
A Yến nghiêng đầu nhìn quận thủ, rồi lại nhìn lão giả, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên đĩa bánh ngọt, đôi mày nhíu nhẹ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play