Hai người bọn họ phối hợp ăn ý, cuối cùng cũng thuyết phục được Cộng Thúc Võ.
Đợi họ nói xong, Địch Nhạc mới lên tiếng: “Theo ta thấy, Thẩm huynh, sao các ngươi không tìm cách rời Tây Bắc mà về Đông Nam?”
Thẩm Đường hỏi: “Về Đông Nam? Đông Nam không có chiến tranh à?”
Tưởng rằng Địch Nhạc sẽ nói gì đó như “Tình hình các nước Đông Nam ổn định”, ai ngờ hắn lại đáp: “Có chứ, sao lại không? Bây giờ làm gì còn nước chư hầu nào mà không có chiến tranh? Nhưng Đông Nam có một điểm hơn hẳn Tây Bắc, ở đó không bị hạn hán liên miên.”
Nghe vậy, Kỳ Thiện chẳng buồn động đậy mí mắt, bật cười: “Các nước Đông Nam đúng là có nhiều mưa, ít khi hạn hán, nhưng lũ lụt lại thường xuyên xảy ra. Một số lũ lụt là thiên tai, không thể cưỡng lại, nhưng có cái là do con người gây ra. Các nước chư hầu ở thượng nguồn nắm giữ nguồn nước, trước mùa mưa thì chặn sông khiến hạ nguồn khô cạn, đến mùa mưa thì lại xả lũ để bảo toàn sự an toàn cho thượng nguồn...”
Những mánh khóe lợi dụng vị trí địa lý này không chỉ có thế.
Theo hắn biết, có một nước chư hầu phát tài nhờ “bán nước”. Nếu nước chư hầu ở hạ nguồn không chịu nộp thuế thì chúng sẽ cắt nước, còn không chịu khuất phục nữa thì sẽ xả lũ, nhấn chìm cả nước đó, và dựa vào “phí bảo kê” để làm giàu cho quốc khố.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT