Tần Lễ vẫn đứng yên không nhúc nhích, mặt mày vô cảm nhìn Kỳ Thiện, nhàn nhạt nói: “Kỳ Nguyên Lương, ngươi nói vậy, chẳng lẽ bao gồm cả niềm kiêu hãnh khi làm một văn sĩ Văn Tâm, một mưu sĩ túc trí đa mưu? Câu này mà thốt ra từ miệng ngươi, thật sự khiến người ta bất ngờ…”
Người khác có thể không hiểu rõ “Ác mưu” mấy năm trước, nhưng Tần Lễ từng làm việc cùng hắn một thời gian, nên cũng hiểu hắn không ít.
Kỳ Thiện ghét nhất là có người lấy mấy chuyện ấy ra nói bóng nói gió.
Ghét đến độ nào ư?
Từng có một tên thuộc hạ làm việc dưới trướng lỡ lời mạo phạm Kỳ Thiện, khiến hắn khó xử trong một buổi tiệc. Kỳ Thiện không hề nổi giận tại chỗ, thậm chí còn tươi cười trò chuyện cùng tên đó. Ước chừng hơn tháng sau, khi mọi người đã quên bẵng chuyện cũ, thì kẻ đó bỗng bị khui ra tội tham ô và mưu phản, bị bắt giam rồi tự sát trong ngục vì sợ tội.
Toàn bộ gia sản bị tịch thu, ba tộc bị đày đi biệt xứ.
Người ngoài đều nói kẻ đó đáng tội.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play