Kỳ Thiện cũng đã hiểu khá rõ Thẩm Đường, chỉ cần liếc thấy ánh mắt cô thoáng qua là biết ngay trong đầu cô đang nghĩ gì đó mờ ám: “Chuyện này là chuyện cũ rồi, nếu sau này có cơ hội, có lẽ ta sẽ kể cho ngươi nghe.”
Ý tứ rõ ràng là, hắn có thể nói, nhưng Thẩm Đường không được phép hỏi han.
Thẩm Đường bĩu môi, cô rút cây chống cửa sổ ra, ngay lập tức cánh cửa sổ đang mở sập xuống cái rầm.
Còn nghe loáng thoáng tiếng Thẩm tiểu lang quân lầm bầm: "Không nói thì không nói, ai thèm quan tâm đến mấy chuyện vớ vẩn của ngươi." Kỳ Thiện nghe mà chỉ biết lắc đầu, cười khẽ.
“Thẩm tiểu lang quân... vẫn còn tính khí trẻ con.”
Kỳ Thiện thở dài, bắt đầu mở hành lý ra sắp xếp.
Vừa dọn được một nửa, ngoài cửa đã in bóng dáng của bà lão.
Bà nhẹ nhàng gõ cửa ba tiếng, Kỳ Thiện lên tiếng: “Vào đi.”
Bà lão mở cửa, mang khay thức ăn tối trên một cái thực án thấp cùng với đèn dầu vào. Thấy vậy, Kỳ Thiện liền đứng dậy, bước lên đón: “Những việc này sao có thể để ngài làm được? Để ta giúp.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT