“A phụ, a nương, hai người đừng lo cho con, nữ nhi hiện giờ sống rất ổn... Hai người ở dưới ấy có gặp được ba a huynh không? Dạo này thân thể của a ông a bà vẫn ổn chứ? Chân cẳng của a bà không tốt, không chịu được lạnh, thường ngày phải phiền mọi người chăm nom cho nhiều một chút... Tính khí của a ông nóng nảy, mong hai người bớt lời nhường nhịn ông ấy một chút... Nữ nhi bất hiếu, e là phải rất lâu nữa mới có thể đến đoàn tụ cùng hai người...”
Giữa chốn thâm sơn, cỏ dại trên mộ phần đã được dọn sạch sẽ, trước mộ được đặt mấy đĩa đồ cúng tổ tiên, bên cạnh là những thẻ tre chép kinh thư đã cháy sạch thành tro. Một nữ tử áo trắng thắt kiếm sau lưng, cúi đầu, dốc bầu tâm sự với tấm bia đá rêu phong.
“...Nếu ở dưới đó mọi người gặp được sư phụ của con, xin hai người thay con gửi lời thăm hỏi, chỉ cần nói con nhớ người lắm, rồi hỏi thử người dạo này võ nghệ của người có tiến bộ không? Nữ nhi của hai người ấy à, bây giờ coi như cũng có chút tiền đồ rồi, nếu sau này có thể ngưng tụ được Võ Đảm...”
Lẩm nhẩm suốt cả một canh giờ mới dứt lời.
Khi nàng thong thả trở về Phù Cô, vừa bước qua cổng thành đã cảm nhận được luồng không khí ấm áp ùa tới, như thể trong thành và ngoài thành là hai mùa khác biệt. Bạch Tố hơi sững người, đúng lúc ấy, lễ khai mạc chính thức bắt đầu, màn pháo hoa rực rỡ trên bầu trời khiến nàng nhìn mà ngẩn ngơ.
Đây... đây là gì vậy?
Đúng lúc đó, nàng chợt nghe có người gọi tên mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play