Thẩm Đường ngạc nhiên nhìn Dương Đô úy.
Nàng nhìn cho đến khi Đương Đô úy cảm thấy khó chịu, bèn hỏi ngược lại: “Sao thế? Không chịu nhận cái ân tình này của lão phu à?”
Thẩm Đường liên tục lắc đầu: “Không, không phải. Ta chỉ nghĩ… Dương Đô úy sẽ mãi không tha thứ cho ta. Dù sao những chuyện trước đây, tuy ta không thấy hổ thẹn, nhưng đứng trên lập trường của mỗi người, việc Dương Đô úy luôn oán hận ta cũng là điều dễ hiểu…”
Dương Đô úy nghe xong liền nghẹn lời, khuôn mặt già cũng đen lại: “Lão phu là loại tiểu nhân không phân biệt ân oán, hẹp hòi đến vậy sao?”
Thẩm Đường nào dám nói "phải"?
Nàng cười hì hì đáp: “Dương Đô úy đương nhiên là không phải rồi.”
Dẫu vậy, với đống tiền án tiền sự của Thẩm Đường, Dương Đô úy cũng chẳng hề tin vào mấy lời nói ngọt ngào của nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play