Thẩm Đường chưa từng nghĩ bản thân sẽ rơi vào tình huống “cái chết xã hội” như thế này.
Bị nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm.
Hai bên đều lặng im không nói gì.
Cũng may da mặt nàng đủ dày, liền tươi cười vẫy tay chào hỏi, vẻ mặt tự nhiên như không có chuyện gì xảy ra, bước lại gần: “Các huynh… đang ăn gì thế?”
“Dĩ nhiên là thịt heo.” Kỳ Thiện thản nhiên đặt bát đũa trong tay xuống, chậm rãi lấy khăn tay, ung dung thong thả lau khóe miệng còn dính chút dầu mỡ. Dưới ánh mắt ẩn ẩn đau lòng của Thẩm Đường, hắn cố ý nhấn mạnh (bồi thêm một nhát dao): “Là heo do Thẩm tiểu lang quân nuôi, mùi vị cũng tạm được.”
Nghe xong, ánh mắt Thẩm Đường chuyển sang nửa con heo đang được quay trên giá nướng. Bề ngoài vàng óng, mỡ tan chảy phát ra tiếng xèo xèo trên lửa, màu sắc của thịt như màu hổ phách, lại giống vàng ròng, óng ánh dầu bóng. Mùi thơm ngào ngạt lan tỏa, da giòn không ngấy, nhìn thôi cũng khiến người ta ứa nước miếng.
Lúc này, bụng của Thẩm Đường lại tiếp tục kháng nghị, ùng ục vang lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT