Khi thanh niên tới, bầu không khí trong đại trướng nghiêm trang đến lạnh người.
Nghĩa huynh của hắn thấy hắn đến muộn, trên người cũng chỉ mặc giáp bảo vệ tay, vai và váy giáp, liền không nhịn được mà mỉa mai: “Bình thường gọi ngươi tới điểm danh cũng không chịu, quân vụ thì đẩy cho kẻ khác. Đã là tướng quân rồi mà lười biếng thế này thì làm sao làm gương cho thuộc hạ được đây?”
Đường cong trên khóe môi thanh niên lập tức biến mất.
Định đáp lời thì lão tướng quân ngồi trên cao đã nghiêm giọng quát lớn, nạt cho nghĩa huynh của hắn một trận ra trò. Người nghĩa huynh ấy bị mắng đến mức mặt lúc xanh lúc trắng, cuối cùng đành cắn răng, đứng trước mặt mọi người mà xin lỗi thanh niên. Sự việc lúc ấy mới dừng lại.
Bề ngoài, thanh niên rộng lượng tỏ ý không để bụng, nhưng trong lòng thì không nhịn được mà cười nhạo – cười nhạo nghĩa huynh của mình nhớ ăn không nhớ đánh.
Biết chắc chẳng chiếm được lợi gì, vậy mà miệng vẫn không chịu kiêng nể, nhất định phải chọc ngoáy người khác, rốt cuộc là vì cái gì?
Hắn đi tới, ngồi xuống vị trí của mình rồi hỏi: “Nghĩa phụ, kẻ nào đến quấy nhiễu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play