Thẩm Đường: “...”
Nàng siết chặt nắm đấm!
Càng nghĩ càng tức giận, không nhịn được mà chửi ầm lên: “Chẳng lẽ tiền sinh kiếp trước của cái tên Yến Thành này vẫn luôn luân hồi mãi ở trong súc sinh đạo, kiếp này là lần đầu tiên hắn được làm người?”
Nếu chỉ cần có chút liêm sỉ hay tam quan đứn đắn, người bình thường sẽ không bao giờ làm ra hành động "giết người tru tâm" như vậy.
Những gì hắn ta đã làm trong “Thư Sơn” chẳng lẽ chính hắn ta lại không biết rõ? Dù không nhận ra người trước mặt mình là Đàm Khúc, không phải “Kỳ Thiện,” thì con mèo già bị hắn ta giết hại cũng là thú cưng yêu quý của Đàm Khúc — một con mèo già đã bên cạnh hắn cả đời, là con mèo già mà hắn rời quê tham gia “đặc thí” cũng phải mang theo!
Chỉ cần nghĩ cũng hiểu, con mèo ấy trong lòng Đàm Khúc đã sớm là người thân. Thế mà Yến Thành lại giết nó, còn đem tro cốt của nó tặng cho “Kỳ Thiện” sắp bị lưu đày. Sự ác ý trong chuyện này rõ ràng đến mức như con chấy bò trên đầu của người hói, ai cũng thấy được!
Giết người tru tâm!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT