Thẩm Đường thắc mắc: “Gia cảnh có thể tra qua tông tịch, phả hệ; phẩm cấp Văn Tâm có thể xem qua hoa ấn Văn Tâm; ‘tài năng’ có thể ra đề kiểm tra. Nhưng ‘phẩm hạnh’ thì lại quá chủ quan. Quan điểm của mỗi người đều có chút khác biệt, cùng một việc, nếu nhìn qua mắt hai người khác nhau, cách đánh giá có thể hoàn toàn trái ngược. Ta không rõ bằng cách nào lại có thể có phương pháp khảo sát được cả điều này…”
Cách thức tuyển chọn kiểu này quả thực có rất nhiều vấn đề.
Mục “phẩm hạnh” này, vừa nhìn đã biết là một cái cớ để lách luật.
“Tài năng” thì phụ thuộc vào năng lực của bản thân, nhưng “phẩm hạnh” lại phụ thuộc vào quan điểm của người chấm thi.
Dưới danh nghĩa “công bằng chính trực,” nhưng người thực thi chẳng phải thánh nhân. Chỉ cần không phải người hoàn toàn vô tư, thì tất sẽ có kẽ hở để lợi dụng. Có lợi ích thì ai mà không ưu tiên người nhà mình chứ?
Dựa vào quan hệ máu mủ, kết bè kéo cánh, các nhóm nhỏ tự nhiên sẽ càng ngày càng lớn mạnh, vị trí trong triều đình cũng càng thêm vững chắc.
Lòng người vốn tham lam, dục vọng sẽ không ngừng bành trướng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT