Đồ tể nói: "Ngươi đang nhắc đến lão già đó à? Hôm qua ông ta có đến mua ba cân thịt mang về, hôm nay thì chưa thấy đến..."
Chử Diệu cười gượng: "Vậy là ta nhìn nhầm rồi. Nhưng quả thực nhìn từ xa trông rất giống. Chà, nhà ông ta có chuyện vui gì sao? Mua tận ba cân một lần, nghe chừng hôm nay còn quay lại mua nữa?"
Đồ tể vừa nghe nhắc đến lão già kia là cảm thấy bực bội.
Lão già đó vốn rất thích chiếm tiện nghi, đôi tay lõi đời kia chẳng lúc nào thành thật cả. Ông ta luôn lén lút sờ mó thịt trên sạp của hắn khi hắn không để ý, khiến những khách hàng khác nhìn thấy mà chẳng muốn mua. Ông ta cứ thế mà mặt dày yêu cầu hắn phải bán rẻ cho mình, vài đồng bạc lẻ cũng muốn chiếm lợi, dạy mãi mà không chừa.
Tuy gần đây không còn tái diễn chuyện đó, nhưng mỗi lần đến mua hàng, ông ta lại cố tình ném mấy đồng xu hay vài mẩu bạc vụn lên sạp, rồi to tiếng mua vài cân thịt hay vài lạng xương, như sợ người khác không nghe thấy, đồng thời khoe mấy cái răng vàng còn sót lại, chỉ thiếu nước là nước bọt bay tứ tung.
Nhưng vì đã mở tiệm làm ăn, đồ tể chẳng thể đuổi khách đi, mặc dù trong lòng đã ngấm ngầm bực tức từ lâu.
Đồ tể lật mắt, hừ một tiếng: "Nhà ông ta thì có chuyện gì vui cho được? Tháng trước nhà đó vừa sinh thêm một đứa ngoại tôn nữ mà thôi. Nhưng lão già đó có coi ra gì đâu, còn nói nào là 'một thứ hàng tốn cơm tốn gạo', hừ! Cái lão khọm già này, nói cứ như chuyện đẻ con dễ lắm ấy, thử đẻ một đứa xem xem nào! Xem ông ta đẻ ra được cái thứ gì, trứng hay là thứ gì khác?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play