Địch Nhạc rời đi mà cũng không trở về tay không.
Tay trái hai vò rượu, tay phải hai vò rượu, thắng lợi.
Chỉ với một cú bật nhảy khéo léo, hắn đã dễ dàng vượt qua bức tường thấp, rồi nhảy vào bên trong. Còn chưa kịp đứng vững, hắn đã nhìn thấy một gương mặt vô cùng quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt. Địch Nhạc suýt chút nữa không trụ nổi, nụ cười thoải mái trên mặt chợt đông cứng lại. Hắn liền lập tức đứng thẳng người, gọi khẽ một tiếng: "A huynh…"
Địch Hoan vẫn giữ nguyên dáng vẻ thư sinh nho nhã, không chút ngạc nhiên khi thấy đường đệ của mình to lớn như vậy lại trèo tường vào nhà. Hắn nhìn Địch Nhạc xuất hiện kiểu này mà mặt không đổi sắc, chẳng có lấy một tia bất ngờ.
"Mấy hôm nay Tiếu Phương chơi vui chứ?"
Địch Nhạc lập tức giãn nở nụ cười, mạnh dạn tiến lên: "Vui lắm! A huynh, đệ nói cho huynh nghe, Thẩm huynh là một người thú vị lắm, đệ chưa bao giờ gặp ai giống như hắn, thực sự rất vui, cực kỳ thú vị."
Nhắc đến mấy ngày vừa qua, Địch Nhạc không kìm được nụ cười. Đôi mắt đào hoa vốn đã luôn tràn ngập ý cười của hắn giờ lại càng lấp lánh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play