A Yến hỏi: “Lão sư, hắn sẽ chết sao?”
Ông lão đặt tay lên vị trí đan phủ của người đàn ông, cố dùng Văn khí của mình kích thích Văn Tâm của đối phương, nhưng thương thế của hắn quá nặng, kinh mạch và đan phủ đều suy yếu, ngay cả Văn Tâm cũng uể oải không động đậy. Ông thở dài: “Cứ để mặc cho số phận thôi, vi sư cũng không nói chắc được.”
A Yến mím môi, vẻ mặt lộ chút thất vọng.
Ông lão an ủi: “Nhưng hắn là người đầu tiên được A Yến cứu, có lẽ ông trời cũng sẽ nể mặt mà tha cho hắn một lần.”
Mắt A Yến sáng lên đôi chút: “Thật sao?”
Ông lão đáp: “Tất nhiên là vậy.”
Ông cởi bỏ lớp áo ướt sũng trên người người đàn ông, chỉ để lại chiếc khố, rồi bảo A Yến ra xe ngựa lấy hòm thuốc, lấy một loạt các lọ bình ra, mỗi cái đều được dán nhãn rõ ràng. Vì A Yến luyện võ nên việc va đập trầy xước là chuyện thường, trong hòm luôn có đủ các loại thuốc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT